Một lần về giữa thiên nhiên

Đã nghe thoảng tiếng thu rồi

Nắng vương nhè nhẹ vàng rơi lụa là

Đường lên Bidoup – Núi Bà

Mắt say lam tím dần xa phố phường

Hoa rừng ngai ngái đưa hương

Lùm cây khe núi hơi sương nhòa nhòa

Chim kêu vượn hót gần xa

Bước chân len lỏi rừng già thâm u

 

Vỡ òa sừng sững pơ mu

Cây thiêng tạc dáng chân tu nhập thiền

Cũng là may cũng là duyên

Dễ đâu gặp chốn thần tiên tuyệt vời…

 

Nào ai từng bước trong đời

Một lần vịn gốc cây thôi, thỏa lòng

Xin đừng hỏi núi tìm sông

Đại ngàn hùng vĩ Lâm Đồng chờ đây!

 

Hương rừng vừa nhấp đã say

Tình rừng vừa hẹn đã dày nhân duyên

Một lần về giữa thiên nhiên

Lòng vui quên hết ưu phiền trong ta.

 

PHẠM VĨNH