THƠ VỀ BIDOUP NÚI BÀ

Ta yêu rừng

Vẫn biết đến với rừng là vất vả gian nan

Sao ta vẫn không thể ngừng chân bước

Vẫn biết thuộc tên cây rừng

còn khó hơn thuộc tên ngàn loại thuốc

Cõi mơ xanh

Đêm rừng khuya ta cùng lửa thức

nghe suối reo nhịp điệu đại ngàn

lóng lánh thế trăng ơi sao ngủ được

sáng đầm đìa sương đọng lá hoang mang 

Xanh cùng núi

Chỉ thông thôi đủ mộng xanh rồi

ngàn hoa nữa cầm lòng sao được

đành vậy nhé nếu em về trước

thì mình ta ở lại chốn này

Rừng Bidoup

Đến Cổng Trời

Ngắm mây bay trên núi

Nơi rừng xanh

Lá biếc gió reo vui

Đi tìm câu hát gian giao

Chẳng lạ đâu? Bạn ở rừng xuống biển

Còn ta, từ biển lên rừng…

 Bạn đi tìm lời ru trên biển bạc

Ta đi tìm câu hát gian giao (Yal yau)! (1)

Bidoup – Lang Biang

Rừng vẫn xanh luật tục

Núi vẫn thắm lời nguyền

Chàng trai Cil và cô gái Lạch

Cuộc tình chắp cánh vụt bay lên!

Một lần về giữa thiên nhiên

Đã nghe thoảng tiếng thu rồi

Nắng vương nhè nhẹ vàng rơi lụa là

Đường lên Bidoup – Núi Bà

Mắt say lam tím dần xa phố phường

Trong rừng thông

Thông reo ngàn lá nắng

Thoang thoảng mùi nhựa thơm

Rải vàng trong lặng lẽ

Ngàn vạn chiếc kim trơn…

Bồi hồi Thiên Thai

Cánh ô che một mái đầu

Cho tôi chung với cho vừa tròn đôi

Rừng Bidoup “ấm” lên rồi

Màu ô đỏ… khiến bồi hồi Thiên Thai*! 

Màu thu trên đỉnh Núi Bà

Tiếng chim nào hót thật trong xanh

Voọc đốm ôm con, cành chuyền cành

Sóc nâu đùa giỡn bên suối biếc

Khúc nhạc thiên nhiên tấu an lành

Rừng gọi

 

Tạm biệt chốn thị thành sôi động
Lên với rừng với thành phố ngàn hoa
Trên non cao Bidoup – Núi Bà