Rừng gọi

 

Tạm biệt chốn thị thành sôi động
Lên với rừng với thành phố ngàn hoa
Trên non cao Bidoup – Núi Bà

Non nước hữu tình bồng lai tiên cảnh
Nơi sinh trưởng các loài thượng uyển
Vương quốc địa lan hội đủ các loài hoa
Đây là vườn công viên quốc gia
Đây điểm đến có bao điều để nhớ
Đất trời hiền mềm như dải lụa
Bên con đường quốc lộ nối muôn nơi
Trên đỉnh cao vần vũ mây trời
Đà Lạt – Nha Trang liền quê liền phố
Rừng Bidoup – Núi Bà ở đó
Một địa linh huyền thoại lâu đời
Những người con từ khắp muôn nơi
Xây cuộc sống dưới tán rừng xanh mát
Anh dắt em đi trên đại ngàn bát ngát
Diệp lục chuyển màu ngào ngạt hương hoa
Trong âm thanh rừng núi hòa ca
Trong tiếng suối reo trắng trời thác đổ
Ta đứng đây cũng như loài cây cỏ
Dưới những cánh rừng sâu thẳm bao la
Từ nơi này phóng tầm mắt ra xa
Ta thấy đất trời như gần lại
Mây quấn chân người sóng biển xa vọng tới
Trong tiếng thì thào gió nói cùng ta
Thuở hồng hoang rừng giúp mẹ Âu Cơ
Để nuôi lớn năm mươi người con Việt
Mỗi tấc đất rừng đổi bằng máu thịt
Cha ông ta gìn giữ bao đời
Rừng là vàng rừng giữ đất nuôi người
Rừng che gió rừng ngăn dòng nước lũ
Ta yêu rừng cùng chung tay gìn giữ
Cho chân trời biếc dưới màu cây
Cho mái nhà sinh thái mãi xanh tươi!

 

 HOÀNG KHAI