Vẫn biết đến với rừng là vất vả gian nan
Sao ta vẫn không thể ngừng chân bước
Vẫn biết thuộc tên cây rừng
còn khó hơn thuộc tên ngàn loại thuốc
Mà ta vẫn dành cả đời
để được bên cây
Vẫn biết đi thăm rừng phải nhiều tháng, nhiều ngày,
phải nước suối, rau rừng, ngủ vắt cành cây
Mà ta vẫn ngày tiếp ngày không nghỉ
Bởi rừng với ta đã trở thành tri kỷ
Rừng với người rất có thủy, có chung
Rừng nuôi người, làm trong sạch môi trường
Rừng giữ cân bằng giữa thiên nhiên và cuộc sống
Rừng yêu người với tình yêu cao rộng
Ta yêu rừng bằng cuộc sống của mình
Đừng ai hỏi về một ngày trái đất hết rừng
Đừng ai hỏi về một ngày
khái niệm rừng không còn tồn tại
Bởi khi đó sẽ không còn nhân loại
Trái đất không người!… Còn lại gì đây?
XUÂN THÙY